Làm sao giải thoát được sự cô đơn, làm sao nói với nhiều hơn một người, tôi tự hỏi mình câu hỏi đó khi bắt đầu tuổi mười tám trên một mảnh vườn thênh thang vắng rợn bóng người. Những năm sau đó thật là dài, như vô tận, với một đứa trẻ luôn cần sự năng động. Và tôi viết văn. Câu hỏi mà những người … [Read more...]
Trần thế
Ba tháng, cũng có thể lâu hơn, mình không đọc báo. Mình coi như đó là cuộc… cách mạng, như bốn năm trước mình cai… tivi. … [Read more...]
Ngày đùa
Nguyễn Ngọc Tư San có điện thoại . Chẳng sung sướng gì khi phải chạy cồng cộc qua hai mươi tư bậc thang lên tầng hai , mở cánh cửa kiếng mới vào được văn phòng nhà văn hoá huyện. Giọng bên kia máy hơi đứt quãng, nhừa nhựa : - San ơi ! San thở cái phào: - Chuyện gì đó, Phương ? - Anh nhớ em. … [Read more...]
Vài mùa đông lẻ…
Ngày mai, khu vực Bắc bộ trở lạnh. Không hiểu sao cái tin nhỏ trên trang báo làm mình nhớ chị. Nhớ căn hộ chung cư ngút ngất trên cao mà bọn bạn bè miền Tây Nam bộ của chị thường tá túc mỗi khi có việc ra Hà Nội. Chị sống ở đó, với những đứa em trai em gái. Và gió. Thỉnh thoảng bạn bè loẹt xoẹt … [Read more...]
Tình lơ
Nguyễn Ngọc Tư 1. Lâu rồi, má tôi có đi coi phim Công lý báo thù người ta chiếu đằng sân xã ủy. Dượng Bảy (lúc chưa phải là dượng Bảy) bữa đó cũng coi chung, ngồi kế bên má, gần cái phông vải lớn. Coi hát thì chỗ này là ngon lành nhất, nhìn đào kép rõ, mụt ruồi giả của họ bị rớt, hoặc áo … [Read more...]
Mê … thầy
Nguyễn Ngọc Tư Nhưng tại sao lại mê thầy? Chắc do tâm sinh lý tự nhiên, hễ con gái thì thích thầy, con trai đương nhiên khoái cô?Hay vì ông thầy đầu tiên để lại ấn tượng sâu đậm quá? Giả thuyết đầu tiên khả năng sai cao, bởi nhiều đứa con gái bạn tôi mê cô giáo đến mức... xin hình cô đem về … [Read more...]
Xóm cũ
Những gương mặt người. Những nóc nhà thưa. Những cây cầu khỉ. Mỗi khi nhớ về xóm cũ, hiện lên ngay trong đầu cái phác hoạ giản dị đó, cùng những cánh đồng, mảnh vườn xanh xanh đậm nhạt bọc quanh. Một con đường khấp khểnh băng qua xóm, bên lối đi lau sậy chập chờn. Và hai cái ti vi trắng đen, … [Read more...]
Gió lẻ và chín câu chuyện khác- Nguyễn Ngọc Tư
"Gió lẻ" đã khiến cô tìm ra cách xoay chuyển tình thế: Một kiểu viết khác, một cuộc tìm kiếm khác, để tạo nên phong cách đa dạng hơn và cũng nhiều triết lý hơn cho Nguyễn Ngọc Tư. "Gió lẻ" có tiếng nói đa thanh của nhiều nhân vật, nhiều tâm trạng, nhưng trên tất cả là sự tắt lịm giọng người trong … [Read more...]
Một chuyện hẹn hò…
Nguyễn Ngọc Tư Mưa rồi. Không phải là thứ mưa nhão, ướt, đẫm nước, dịu dàng mà Cóc từng quen thuộc, có cảm giác mưa hơi rát, trơ như một tiếng cười khan. Gió cũng lạ lẫm, chúng rào rào đuổi nhau trên cao, trên ngọn cây, mái nhà. Gần mặt đất là một khoảng không lặng phắt, cả cái lá bìm bìm đeo … [Read more...]
Của ngày đã mất
Nguyễn Ngọc Tư Vào giữa mùa khô, chúng tôi thực hiện chuyến du khảo đồng bằng châu thổ. Hai tuần cuối cùng của cuộc điền dã, chúng tôi ở lại Thổ Sầu. Những khúc hát của các bà má ở xứ này đã giữ chân chúng tôi lại quá lâu. Chúng tôi thuê một chiếc ghe nhỏ, len lỏi vào những con kinh, rạch … [Read more...]
Thổ Sầu
Nguyễn Ngọc Tư Lúc vào nách một con sông gày gò chảy cắt qua đồng , Thổ Sầu như một đứa trẻ tuyệt vọng níu tìm vú mẹ . Dọc triền sông , cỏ kết dày , từ trên bờ thò xuống nước như đất đag gục đầu gội tóc , những cây bần de xa khỏi mé sông , những cây sộp rũ rượi xóa tóc chùm rễ nâu , những thân … [Read more...]
- 1
- 2
- 3
- 4
- Next Page »