Đêm phố cổ ta bước cạnh nhau
Nước mắt đêm vẫn ứa ra từ chiếc ô vừa khép
Người và người lướt qua nhau trong lòng phố hẹp
Bầu trời là một ánh mắt sâu
Đêm phố cổ
Hiển nhiên rằng ta vẫn còn nhau
Những dãy đèn lồng treo cao
Không tiên liệu cho bất cứ một điều gì bất trắc
Nhưng quay ngang bỗng nghe mình thảng thốt
Mặt người nghiêng trong hư thực chập chờn…
Đêm phố cổ, gượng cười
Tiếng thở dài kín đáo rơi vào lòng hoài niệm
Dòng sông trở mình khi ta bước qua cầu Lai Viễn
Hoang mang một cái nắm tay
Đêm phố cổ
Người vẫn còn đây
Ta nén chặt cái nhìn khắc khoải
Cuối phố chia hai lối
Bàn tay tuột khỏi bàn tay.
NGUYỄN THIÊN NGÂN
Nguồn ảnh: http://xomnhiepanh.com/uploads/gallery/2009/02/9884_1234277445.jpg
Gửi phản hồi