Tháng 5 về mang oi ả trời đất, mang nắng nóng sạm da người và gió chẳng đủ quạt bay những giọt mồ hôi. Đêm về ta lại mơ làm gió lạnh, mong giữ cho em an giấc yên lành. Em gối đầu lên tay và say giấc ngủ. Gió quạt mát thân em, quạt khô những giọt mồ hôi đang thi nhau lăn xuống.
Những ngày tháng 5 này, Hà Nội oi nồng như một cái lò nung khổng lồ. Nóng đến rợn người và mồ hôi vã ra như tắm. Thương em mỏng manh mùa thi, đang gồng mình làm cô học trò chăm chỉ, tay cầm quạt tay chép bài lia lịa trong một cái lò luyện đầy hơi người ngột ngạt. Thương em đêm về chẳng yên giấc, chong đèn học mà mồ hôi cứ thi nhau rơi. Thương em biết toan lo cuộc sống, nhưng sức bền con người có hạn mà chẳng đứng vững để đối mặt với thiên nhiên.
Mùa đông lạnh vừa đi qua, em mong tin yêu mùa mới ngọt lành. Nhưng nắng về nóng gắt, đôi khi khiến em muốn chùn chân.
Như cái nóng gắt nơi tâm hồn mỗi người. Giận dữ cũng hóa ta thành ngột ngạt hơi thở. Tức tối khiến ta mất khôn. Nóng giận khiến ta đi lệch lạc cảm xúc. Rồi ta để mặc ta trong bực bội, hóa thành con thuyền đang chìm dần dưới lòng biển khơi, ta chìm mình vào xúc cảm nhất thời vội vã. Rồi nóng giận biến ta thành kẻ ác. Như cậu trò nào mới đây thôi còn là niềm tự hào của cả gia đình, là cậu sinh viên đầy mơ mộng vào tương laii, giờ đã thành kẻ phạm tội mang án tử hình vì một lần nhất thời nóng giận, để 22 tuổi đã phải trả một cái giá quá đắt cho sai phạm của mình. Là nắng nóng đấy, là giận giữ đấy, âu chúng cũng là một nhẽ. Cái nắng nóng quá sinh ra bực bội, giận dữ quá hóa mất khôn.
Phải chi con người ai cũng có riêng cho mình một cơn gió lạnh, có thể thổi mát tâm hồn khi lạc chân vào cái nóng gắt nơi đời thường cuộc sống. Phải chi ta thôi vội vàng, mà giữ cho lòng mình được thanh thản, cho ta được yên lòng nghỉ ngơi.
Những cái nắng tự nhiên của trời đất, hay những cái nắng âm ỉ bên trong mỗi con người, ở đâu cũng cần được quạt mát. Giống như ta, đôi lúc cần sống châm lại, càn thảnh thơi suy nghĩ mà tự quạt mát cho tâm hồn mình. Cho nóng giận nhất thời bỗng dưng bay biến, để ta lại trở vể là ta
Mong em sẽ tự mang cho mình một cơn gió, để khi oi nồng chẳng mang giận dữ suy tư
Đã lâu quá rồi cho một bài viết
Cảm ơn nhé Bình Minh Mưa :!